Đó là những gì hiện lên trong tâm trí người viết khi trò chuyện cùng Trần Phi Đô – travel curator mang dáng dấp của một kẻ độc hành, nhưng lại kể những câu chuyện hành trình đầy gắn kết. Những chuyến đi của anh, hiển nhiên hấp dẫn và giàu xúc cảm, như ánh hoàng hôn mùa hạ, rực rỡ và dịu dàng.
Một danh xưng mơ hồ
Ở góc nhìn bên ngoài, người ta dễ hình dung Trần Phi Đô như một lữ khách đơn độc, lang thang qua muôn nẻo đường. Nhưng phía sau mỗi chuyến đi là cả một mạng lưới cộng tác, những đồng nghiệp âm thầm đồng hành, những người cùng anh xây dựng nên những trải nghiệm du lịch được cá nhân hóa đến từng chi tiết.
Nếu chỉ nhìn vào xuất phát điểm học thuật và nghề nghiệp của Trần Phi Đô, ít ai hình dung được hành trình chuyển mình đầy bất ngờ ấy. Anh từng tốt nghiệp ngành tài chính và giữ vai trò trưởng bộ phận phân tích tài chính tại tập đoàn công nghệ bán dẫn Qualcomm, hai mươi năm sinh sống tại Singapore, tưởng chừng cuộc sống của anh đã an bài trong thế giới của số liệu và hoạch định. Thế nhưng, anh lại quyết định rẽ lối sang một hướng đi kén chọn – người thiết kế hành trình du lịch cá nhân hóa dưới công ty riêng của mình, The Journeys Collection được biết đến là công ty du lịch thành viên của liên minh du lịch cao cấp Serandipians by Traveller Made đầu tiên tại Việt Nam.
Luôn đứng giữa ranh giới mơ hồ của nhiều danh xưng, khi được hỏi về sự khác biệt giữa một travel curator (người phụ trách du lịch) và một người tổ chức tour thông thường, anh mỉm cười: “Nghe thì giống như một travel planner (người lập kế hoạch du lịch), nhưng không phải ai cũng hiểu rõ công việc này là gì”. Với Đô, đó không đơn thuần là việc lên lịch trình. Công việc của anh là kiến tạo những trải nghiệm độc nhất – những hành trình dành riêng cho người muốn thực sự sống tại nơi họ đặt chân đến.
Xuôi theo câu chuyện, anh kể về chuyến đi thăm Vatican của một vị khách hàng của mình. Thay vì tham quan cùng đám đông như hàng ngàn du khách khác, khách của anh được bước vào thánh đường từ cửa riêng của Đức Giáo hoàng vào lúc 8 giờ kém 15 sáng, sớm hơn giờ mở cửa công khai một tiếng, và chỉ có họ với không gian tĩnh mịch và những vòm thánh đường đồ sộ. “Khoảng thời gian đó chỉ kéo dài 30-40 phút, nhưng nó là khoảng thời gian riêng tư hiếm có. Ai từng phải xếp hàng 2-3 tiếng mới hiểu được giá trị thực sự của 40 phút yên tĩnh ấy”. Theo cách vận hành đó, mỗi hành trình do anh lên kế hoạch không đơn thuần là một chuyến du lịch đơn thuần mà như một ánh cổng mở ra những trải nghiệm sống đúng nghĩa – từ việc tự tay làm cheese tại nông trại ngoại ô Italy đến thưởng thức pizza tại vùng quê cùng với người bản xứ.
Trong thế giới du lịch, cụm từ “luxury travel” (du lịch cao cấp) thường bị đóng khung bởi hình dung khách sạn5 sao, vé hạng thương gia, hay những tiện nghi hào nhoáng. Nhưng với Trần Phi Đô, “Luxury nằm ở việc mình thực sự chạm tay vào một điều gì đó độc nhất – một món đồ thủ công, một bữa ăn nấu theo công thức truyền đời hay một cuộc gặp gỡ khiến ta thay đổi cách nhìn về cuộc sống”.
Anh lấy ví dụ về những khu nghỉ dưỡng nằm sâu trong làng cổ châu Âu, nơi mỗi nhân viên đều là người bản địa, từ người quản lý nông trại, người chăn cừu, đồng thời là lễ tân đón khách. “Một đêm ở đó có thể lên đến 4.000–5.000 euro, nhưng không vì cơ sở vật chất. Đắt là bởi trải nghiệm ấy không thể sao chép hay tìm thấy ở bất kỳ nơi nào khác. Mình trả tiền để được sống như một phần của cộng đồng ấy”.
“Trung tâm của mọi hành trình”
Với Trần Phi Đô, trải nghiệm thật sự như miêu tả của tiêu đề phụ – là trung tâm của mọi hành trình, nó không nằm ở khách sạn 5 sao hay những tấm ảnh đẹp mà là cảm xúc đọng lại khi người ta thực sự "sống" trong không gian ấy.
Anh kể về việc thiết kế chuyến đi cho một khách nữ đến Bhutan – một người vốn quen với nhịp sống hiện đại và tiện nghi. Tại quốc gia mà hạnh phúc không được đo bằng GDP mà bằng chỉ số hạnh phúc nội tại, chị thắc mắc: “Vì sao người Bhutan sống đơn sơ, ít của cải nhưng miệng luôn nở nụ cười và rạng rỡ? Chị không hiểu về đạo giáo nơi đây”. Từ chính những trăn trở đó của khách hàng, anh chủ động đưa ra góc nhìn của mình và tái thiết kế hành trình.
Lần sau khi chị quay lại, anh đưa chị gặp một người đàn ông Bhutan từng tu hành suốt 10 năm, nay hoàn tục, lập gia đình và làm hướng dẫn viên du lịch. Chuyến đi lần hai sẽ cho chị góc nhìn đúng và chuyên sâu hơn về những cái gọi là thiền tịnh từ một người có thời gian tu hành và hiểu sâu về Phật giáo mà chị chưa từng thấy. Anh gọi đó là những chuyến đi “giáo dục” – những chuyến đi không bao giờ học được trong sách vở. Vì nó khiến con người phải dừng lại, chất vấn chính mình và mở lòng đón nhận một hệ giá trị khác. Và nếu một chuyến đi làm được điều đó, nó không còn là một kỳ nghỉ nữa mà trở thành một ngưỡng chuyển hóa.
“Mình đi để tìm lại động lực sống, để thấy may mắn ra sao khi còn được đi chơi và nhìn ngắm thế giới ngoài kia” – anh chia sẻ.
Nếu phải gói gọn phong cách du lịch chỉ trong một vài từ, chính Trần Phi Đô cũng không muốn phải bó mình trong định nghĩa cụ thể. Không phải kiểu khám phá quá sâu về một vùng đất nhưng cũng không hời hợt. Anh không dành 4–5 tiếng trong bảo tàng như du khách phương Tây, nhưng cũng không lướt qua mỗi điểm đến để chụp vài tấm hình check-in. Anh chia sẻ: “Mình vẫn muốn hiểu sơ qua về văn hóa, rồi nếu thích thì sẽ về nhà tìm hiểu thêm. Du lịch với anh là trải nghiệm tổng thể, từ cảnh vật, con người, đồ ăn đến những cảm xúc mình có được ở đó”.
Với anh, bản chất của việc “đi” chính là học.
Đi để biết mình phù hợp với điều gì, khách hàng phù hợp với điều gì, và mỗi vùng đất có thể trao tặng điều gì. Là một travel curator, anh không thể chỉ đi theo gu riêng. Thay vào đó, anh trải nghiệm tất cả, từ bảo tàng, di tích, núi rừng, biển cả, thành thị lẫn thôn quê… để tích lũy và ghi nhớ, rồi từ đó chọn đúng điểm đến cho đúng người. Tính đến nay, Phi Đô đã đặt chân đến khoảng 35 quốc gia và vùng lãnh thổ, với hơn 200 điểm đến. Trong số đó, Nhật Bản và Italy là hai nơi để lại dấu ấn sâu đậm nhất.
“Nhật thì mình đến gần 30 lần, còn Italy thì 6–7 lần. Mình thích sự tỉ mỉ, tinh tế và gu thẩm mỹ hiện diện trong đời sống thường nhật của họ, từ cách trình bày món ăn cho đến tay nghề thủ công” – anh cho biết. Cuộc sống thường nhật của anh, theo lời tự nhận, đôi khi quá đơn giản, nên chính những nơi như Nhật Bản hay Italy lại trở thành nguồn cảm hứng để anh nuôi dưỡng vẻ đẹp tinh thần và gu thẩm mỹ của bản thân. Còn nếu phải kể đến một nơi đã làm thay đổi cách nhìn của Phi Đô về cuộc sống, đó chính là Bhutan. “Khi đến Bhutan rồi, mình mới thực sự cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống – những điều từng theo đuổi bỗng chốc bị bỏ lại phía sau. Mình nhận ra rằng, để sống có ý nghĩa, hóa ra không cần nhiều như mình từng nghĩ”. Con người Bhutan giản dị, lịch thiệp và hiếu khách. “Chỉ cần bước ra đường là sẽ có người Bhutan bắt chuyện. Họ dẫn dắt câu chuyện một cách tự nhiên và luôn nở nụ cười. Họ rất hiểu biết, nhưng lại chọn cách không phô trương”.
Khi được đề nghị gợi ý một hành trình nghỉ dưỡng dài 3 ngày dành cho những người đàn ông hiện đại, Phi Đô không do dự chọn Maldives. Với anh, Maldives là nơi con người có thể gột bỏ mọi huyên náo thường nhật để lắng nghe chính mình. “Maldives giờ đây không còn xa xỉ như trước – sự cạnh tranh nhiều hơn, dịch vụ cũng đa dạng hơn. Một hòn đảo nhỏ chỉ khoảng 30–40 người, không gian thanh bình và đẹp như tranh vẽ. Chỉ cần nằm một mình dưới nắng, chẳng cần làm gì, cũng đủ thấy đẹp rồi”.
Với những ai đi du lịch một mình, đi trăng mật hay đi cùng nhóm bạn nhỏ, Maldives là nơi lý tưởng vì không hối hả, không ồn ào và cho phép người ta thực sự nghỉ ngơi, tận hưởng những tiện nghi sang trọng và có nhiều thời gian để ở bên người mình yêu quý, hoặc đơn giản là ở bên chính mình. Các dịch vụ tại đây, từ tắm nắng, ngắm cá heo, lặn ngắm san hô đến các liệu pháp spa – tất cả đều mang tinh thần “trị liệu bằng sự tĩnh lặng”.
Sau mỗi chuyến đi
Những chuyến đi không chỉ định hình quan điểm sống mà còn ảnh hưởng đến gu thẩm mỹ của anh. “Khi đến Iceland, ta buộc phải thay đổi toàn bộ phong cách, không còn là người thành thị với sneakers và phụ kiện. Mình phải hòa vào thiên nhiên với áo gió, giày trekking với gam màu trung tính”. Tới Paris hay Milan, Phi Đô lại chọn quan sát kỹ lưỡng gu thẩm mỹ đặc trưng: Người Pháp ưu ái nét thanh lịch, những gam màu pastel và phụ kiện nhẹ nhàng như hoa; trong khi người Italy lại mạnh mẽ, phóng khoáng, yêu thích chất liệu da, kim loại và những chi tiết nổi bật. “Đừng bao giờ để mình trở nên lạc lõng khi bước vào một nền văn hóa mới – đó là sự tôn trọng họ, và cũng là cách làm giàu chính mình”.
“Mình vẫn may mắn vì còn khỏe mạnh và còn có thể tiếp tục đi”
Anh trả lời sau câu hỏi quen thuộc: “Bạn nhận được gì sau mỗi chuyến đi?”. Với anh, mỗi hành trình giống như mở ra một cánh cửa mới. “Có những nền văn hóa mình chưa từng chạm tới, những góc nhìn về cuộc sống mà mình chưa từng nghĩ đến. Vì thế, đừng vội khẳng định điều gì là đúng hay sai – hãy đi thêm, quan sát thêm, sống thêm”.
Bởi lẽ, mỗi nơi chốn như một chương sách và du lịch là cuốn sách quý giá. Sau tất cả, điều còn đọng lại sau mỗi hành trình của Phi Đô không chỉ là con người hay không gian, mà còn là một phiên bản mới của chính mình – chậm rãi hơn, bao dung hơn, và sâu sắc hơn.